Mình không học kinh tế nên mình không biết cách tính lời lỗ của một vụ đầu tư. Nhưng riêng khoản đầu tư vào việc học của con ở BMYC thì mình thấy đó là “thương vụ” thành công ngoài mong đợi.
Chia sẻ của chị Lương Dung ( Facebook : Lương Dung )
Nội dung chính
- 1.“Lần đầu tiên mình biết bố mẹ không biết tiếng Anh vẫn có thể giúp con chinh phục ngôn ngữ này”.
- 2. Áp lực từ cuộc sống, tới việc con cứ ngồi ngó nghiêng ngó dọc, mẹ bảo học mà cứ chạy ngược chạy xuôi đôi lần làm mình muốn bùng nổ.
- 3. Con đường còn dài lắm nhưng mình có niềm tin rất mạnh mẽ vào lộ trình của Group.
- 4. Có nhiều bố mẹ inbox hỏi mình cách làm thế nào để con nói tiếng Anh tự nhiên và tự tin như thế?
- 5. Mẹ đã từng nhảy lên vì sung sướng khi con đọc được những câu chuyện ngắn đầu tiên. Cho đến bây giờ, khi được thông báo tốt nghiệp level 5 thì cảm giác hơi hụt hững.
- 6. Đối với con tiếng Anh đã ăn sâu vào máu chứ không phải là kiến thức nay nhớ mai quên nữa.
- 7. Riêng khoản đầu tư vào việc học của con ở BMYC thì mình thấy đó là ‘thương vụ’ thành công ngoài mong đợi.
1.“Lần đầu tiên mình biết bố mẹ không biết tiếng Anh vẫn có thể giúp con chinh phục ngôn ngữ này”.
Ngay từ khi con còn nhỏ, mình đã luôn có mong muốn con học tốt tiếng Anh. Lúc đó suy nghĩ của mình chỉ mới dừng lại ở chỗ con học tốt bài trên lớp chứ chưa nghĩ tới việc con có thể sử dụng tiếng Anh để học kiến thức khác. Thời điểm con 2 tuổi, mình chọn cho con học Monkey Junior. Mỗi ngày mình cho con học một bài. Kết quả sau hơn 1 năm, con có khái niệm cơ bản về việc học và có thói quen mỗi ngày ngồi học tiếng Anh với mẹ.
Nhưng mình thấy có gì đó vẫn không ổn…
Và rồi một ngày, mình được một người bạn tag vào comment nhờ like để con bạn ấy được nhận quà của BMyC, thế là mình bắt đầu biết đến Group. Mình bị choáng ngợp bởi những em bé trong BMyC. Mình yêu thích thần thái của các con, ngưỡng mộ khả năng tiếng Anh của các con.
Vào Group, mình mới biết tiếng Anh không phải chỉ là một môn học mà là một ngôn ngữ. Mục đích học tiếng Anh không phải để đi thi mà còn nhiều điều quan trọng hơn thế…Và cũng là lần đầu tiên mình biết bố mẹ không biết tiếng Anh vẫn có thể giúp con chinh phục ngôn ngữ này.
Khi đọc các bài chia sẻ trong BMyC, mình có một cảm giác rất sung sướng. Đúng gặp được chân ái. Nhưng vấn đề là mình không có ipad, tiền đóng học cũng không có…Lúc bấy giờ công việc của mình không tốt, chồng vừa trải qua ca phẫu thuật cắt bỏ một chân do di chứng của tai nạn. Không có tiền, không người giúp đỡ.
Đến tận bây giờ mình vẫn không hiểu lúc đó lấy quyết tâm ở đâu ra mà quyết vay mượn tiền mua iPad cũ của Group, đóng học phí gói chuyên sâu, sắp xếp thời gian để học cùng con. Sở dĩ mình nói đây là hành trình của cả gia đình vì mọi quyết định của mình đều được chồng ủng hộ và lúc mình học với con thì chồng mình sẽ làm việc nhà, bán hàng, chia sẻ với mình mọi khó khăn. Nếu không có sự đồng lòng của chồng thì mẹ con mình cũng khó đi được đến hết hành trình 2 năm qua.
2. Áp lực từ cuộc sống, tới việc con cứ ngồi ngó nghiêng ngó dọc, mẹ bảo học mà cứ chạy ngược chạy xuôi đôi lần làm mình muốn bùng nổ.
Con bắt đầu theo lộ trình học của BMyC từ năm con 3,5 tuổi. Còn bé nên con ham chơi, khả năng tâp trung không nhiều. Con thực sự không thích app Lingo vì nó chơi mãi không xong, con không thích pocket phonic vì con bảo app chán lắm.
Áp lực từ cuộc sống, từ việc con cứ ngồi ngó nghiêng ngó dọc, mẹ bảo học mà cứ chạy ngược chạy xuôi đôi lần làm mình muốn bùng nổ…Có hôm 11h khuya, mình vẫn nhắn tin cho admin của group kể lể. Thật sự cảm ơn các bạn ấy vì đã lắng nghe và chia sẻ với mình, giúp mình vượt qua những lúc chơi vơi.
Gửi các bố mẹ video bé nhà mình thời điểm mới học theo BMyC, đây là bài tương tác trong giai đoạn con học Basic. Trong video có cả tiếng của mẹ, qua đó các mẹ có thể thấy mình hoàn toàn là một gà tiếng anh chính hiệu chứ không giỏi giang gì đâu nhé, ngại lắm ấy.
Mình nhớ hôm đó vào siêu thị mua hàng, bạn ấy rất vui vẻ chạy hết gian hàng này đến gian hàng khác: ‘mom, this is a candy. Can I eat candy? I want to eat candy. Mom, please, buy candy for me’. Mọi người trong siêu thị đều đứng nhìn, còn mình thì thực sự hạnh phúc. Đó là mở đầu cho việc nói tiếng Anh mọi lúc mọi nơi của bạn ấy.
3. Con đường còn dài lắm nhưng mình có niềm tin rất mạnh mẽ vào lộ trình của Group.
Nếu hỏi có khó khăn hay không khi cho con học theo lộ trình của Group BMyC, thì đương nhiên là khó khăn rồi. Con đường nào dẫn tới thành công mà không khó khăn chứ. Chỉ là, khó mà có ngày tới được đích còn hơn là cứ vòng quanh mãi, càng đi càng xa vạch đích.
Ban đầu cũng rất nhiều khó khăn, mẹ phải bày rất nhiều trò thì con mới chịu học cùng mẹ. Trò chơi thường xuyên nhất là mẹ làm cô giáo, con là học sinh, cô giáo gọi thì học sinh sẽ làm. Dần dần mẹ cũng biết cách làm bạn cùng con, hai mẹ con cùng học cùng chơi.
Từ chỗ chỉ mới biết một số từ tiếng anh nay con đã có thể tự đọc một số truyện đơn giản. Con đường còn dài lắm nhưng mẹ của con có niềm tin rất mạnh mẽ vào lộ trình của group.
Con đã có thói quen đọc truyện mỗi ngày, đọc truyện có ngữ điệu hơn. Mọi người khi nghe con đọc truyện đều rất ngạc nhiên (tại họ chưa nghe các bé khác trong Group đọc thì phải). Chú của con bảo: “con phá vỡ truyền thống gia đình, 4 tuổi mà đã đọc được truyện tiếng Anh rồi”. Bác đồng nghiệp của bố là giáo viên tiếng Anh khen con đọc đúng và hay( có lẽ bác động viên nhưng mẹ vẫn vui).
Mẹ hình như ngày càng nghiện việc đồng hành cùng con, muốn có thời gian học cùng con mọi lúc. Không phải vì áp lực kết quả, mà vì cùng con làm mọi việc đã trở thành thói quen của mẹ rồi. Bây giờ hai mẹ con cứ từ từ dắt tay nhau mà đi thôi.
4. Có nhiều bố mẹ inbox hỏi mình cách làm thế nào để con nói tiếng Anh tự nhiên và tự tin như thế?
Có lần mình chia sẻ video bé nhà mình nói tiếng Anh, sau video đó thì có nhiều bố mẹ inbox hỏi mình cách làm thế nào để con nói tiếng anh tự nhiên và tự tin như thế?
Để con nói tiếng Anh tự nhiên thì mình nghĩ con cần được nghe nhiều, nghe thường xuyên.
- Thực sự là bé nhà mình nghe nhiều lắm, nghe mọi lúc, mọi nơi. Người gần nhà mình sẽ biết, đi qua nhà mình lúc nào cũng nghe tiếng loa nói tiếng Anh. Nhiều người còn bảo ‘nghe suốt thế này bảo sao nó không giỏi?’.
Thực ra mình chỉ bật loa lên đó thôi, con vẫn vẽ tranh, tô màu, làm các hoạt động khác bình thường. Chỉ nghe nhiều, nghe thường xuyên thôi mà quyết định rất nhiều đến phát âm và ngữ điệu của con, cũng không có gì khó cả bố mẹ nhỉ. - Khi con nghe nhiều rồi thì mình khuyến khích con đọc lại sách, tập kể lại những gì con đã nghe được theo những gì con nhớ và những gì con hiểu. Đôi khi là nói những điều con muốn nói hay kể ra một câu chuyện con tự bịa.
Phần này là để kích thích bạn ấy nói, con nói đúng nói sai, nói lan man nhưng mình vẫn lắng nghe đến khi nào con nói hết thì thôi. Sự kiên nhẫn lắng nghe của mẹ có tác dụng làm con hào hứng hơn khi kể, mỗi cái gật gù của mẹ làm con muốn nói nhiều hơn, có động lực hơn.
- Và mỗi khi con nói thì mình chỉ nghe thôi, không sửa. Mình nghĩ là nếu mình sửa sẽ làm gián đoạn và làm con mất hứng, dễ khiến con mất tự tin. Mình luôn tin tưởng một điều là tiếng Anh là ngôn ngữ, con nghe nhiều, nói nhiều sẽ hoàn thiện dần.
Có giai đoạn mình cho con nói chuyện với Siri. Con nói đúng thì chữ hiện đúng, con rất vui thích, và cố gắng nói đúng để Siri hiện rõ chữ. Nhưng nhiều khi nói mãi không đúng con lại bực mình, nên thôi, hạn chế luôn khoản đó.
- Muốn con chịu nói và thích nói thì bố mẹ phải chịu khó nói chuyện với con. Mình cũng giống như các bố mẹ “mù” tiếng Anh khác, mình rất sợ phần tương tác trong các task học.
Những task đơn giản thì mình xem video cùng con và ghi nhớ để hai mẹ con tập nói lại. Trong đầu mình cứ phải cố gắng suy nghĩ nên làm ngữ cảnh như thế nào, tạo tình huống ra sao để hai mẹ con nói lại những câu thoại đã học. Dần dần các câu tương tác khó dần, mình phải viết ra và đọc thuộc để nói với con.
- Đặc biệt khó nhất là hướng dẫn con nói theo mindmap khi học thuyết trình. Con thì chưa biết nói nhiều, mẹ lại càng không biết nên mình phải viết ra, đọc thuộc và nói để làm mẫu cho con.
Bản thân mình cứ nói là nói thôi, không sợ sai nên chắc con mình cũng y chang mình.
Nói thì nhiều nhưng túm lại là:
muốn con nói tự nhiên thì hãy cho con tiếp cận tiếng Anh một cách tự nhiên nhất. Nghe file nghe giọng bản ngữ nhiều, tập nói lại nhiều, tạo cơ hội cho con được nói nhiều lên, động viên cổ vũ, tin tưởng vào con để con nuôi dưỡng sự tự tin.
5. Mẹ đã từng nhảy lên vì sung sướng khi con đọc được những câu chuyện ngắn đầu tiên. Cho đến bây giờ, khi được thông báo tốt nghiệp level 5 thì cảm giác hơi hụt hững.
Khi con nhận được thông báo đã hoàn thành chương trình pre-school của BMyC sau hơn 2 năm theo học, cảm giác của mình là luyến tiếc. Thời gian học rất dài, hai mẹ con đã trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.
Đặc biệt nhất có lẽ là cảm giác hoàn thành level 2 của con, mình đã nhảy lên vì sung sướng khi con đọc được những câu chuyện ngắn đầu tiên. Cho đến lúc khi được thông báo tốt nghiệp level 5 thì cảm giác hơi hụt hững.
Đáng ra phải mừng mới đúng nhỉ. Nhưng giờ mẹ con mình thấy hơi nuối tiếc, có lẽ là gắn bó lâu rồi nên bây giờ không nỡ rời xa. Khi tham gia BMyC mình biết cách đồng hành cùng con, trở nên bình tĩnh hơn, an tâm hơn.
Ở BMyC luôn có những người bạn sẵn sàng nghe mẹ chia sẻ khó khăn, luôn được động viên, được ủng hộ, là bạn ảo mà không ảo chút nào. Thật sự cảm ơn các admin, cảm ơn các bà mẹ thông thái của BMyC rất nhiều. Nhờ có BMyC mà 5 năm đầu đời của con đã thật ý nghĩa, thật thành công. Nếu có thể quay trở lại, mình vẫn sẵn sàng gom thóc gạo để theo học BMyC như đã làm.
6. Đối với con tiếng Anh đã ăn sâu vào máu chứ không phải là kiến thức nay nhớ mai quên nữa.
Tình cờ là sau khi tốt nghiệp chưa bao lâu thì mẹ con mình phải xa nhau một thời gian. Vì mình là người thường xuyên đồng hành với con nhưng việc bất ngờ nên khi mình không ở bên cạnh, con đã không duy trì được thói quen học nữa.
Con mới hơn 5 tuổi nên khi không có mẹ bên cạnh nhắc nhở là con sa đà vào ‘ăn chơi’, học hành chỉ còn mang tính chất ‘minh họa‘. Thực sự mẹ rất lo lắng, bao nhiêu ngày cố gắng không khéo rồi quên hết mất thôi. Nghĩ đến đó là muốn khóc thét rồi.
Sau một tháng hầu như không học hành gì, không cả xem phim, thói quen học không duy trì được m thì hôm nay con vẫn đọc được sách, vẫn nói chuyện với mẹ trôi chảy. Mình mừng hết biết. Vậy là những gì con đã học thực sự là của con. Đối với con, tiếng Anh đã ăn vào máu chứ không phải là kiến thức nay nhớ mai quên nữa.
Con cũng bắt đầu lại thói quen học bài mỗi ngày rồi. Rút kinh nghiệm từ nhà con, mình nghĩ các mẹ nên lôi kéo bố cùng tham gia đồng hành với con. Để đôi lúc cuộc sống có bất ngờ thì cũng không bể trận như nhà mình.
7. Riêng khoản đầu tư vào việc học của con ở BMYC thì mình thấy đó là ‘thương vụ’ thành công ngoài mong đợi.
Hơn hai năm theo học ở BMyC nhà mình được gì và mất gì?
Mình không học kinh tế nên mình không biết cách tính lời lỗ của một vụ đầu tư. Nhưng riêng khoản đầu tư vào việc học của con ở BMyC thì mình thấy đó là ‘thương vụ’ thành công ngoài mong đợi. Vậy hơn hai năm theo học ở BMyC nhà mình đã được gì và mất gì?
Đầu tiên phải kể đến những cái đạt được:
- Mình không phải là một người giỏi tiếng Anh nên khi tham gia học cùng con mình chỉ hi vọng con có thể nói đúng, đọc đúng, không đọc tiếng Anh kiểu Hà Tĩnh như mình. Và mình hi vọng con không bị sợ tiếng Anh như mình.
Bản thân mình vô cùng ám ảnh với môn tiếng Anh. Những tiết học toát mồ hôi vì sợ cô gọi bài, những buổi thi tiếng Anh căng thẳng, mệt mỏi là kỷ niệm không thể quên đối với mình.
Thế nhưng, điều không ngờ là sau khoá học cùng BMyC, con gái có thể nói tiếng Anh lưu loát, sử dụng tiếng Anh như một ngôn ngữ thực sự và đặc biệt yêu thích việc học tiếng Anh, đam mê đọc sách và xem phim tiếng Anh. Đó thực sự là một kết quả ngoài mong đợi của mình, cũng là cái được to lớn đầu tiên khi nhà mình tham gia BMyC.
- Cái được thứ 2 phải kể đến là việc tình cảm gia đình ngày càng gắn kết. Chồng mình từ bỏ hoàn toàn những cuộc vui bên bạn bè để giúp đỡ mình việc nhà. Bản thân mình học cùng con, chơi cùng con nên giữa hai mẹ con gần như không có khoảng cách. Thứ mà người làm bố làm mẹ như chúng ta sợ nhất và thường gặp phải nhất khi nuôi dạy con cái chẳng phải là khoảng cách giữa hai thế hệ khiến bố mẹ và con không hiểu được nhau hay sao?
Nhờ việc đồng hành học cùng con, mình có thể hiểu được tính cách, mong muốn của con, những khó khăn con gặp phải, mình vừa là bạn vừa là mẹ. Đến giờ phút này bé nhà mình rất tin tưởng mình. Con có thể kể với mẹ mọi chuyện mà con gặp. Từ việc con đạt điểm tốt hay điểm xấu ở trường, đến việc con có cảm giác thế này thế kia, những việc con ngại nói với người khác thì con sẽ nói với mẹ, kể cả những chuyện khiến con xấu hổ con vẫn có thể kể với mình. Con bảo: ‘con không muốn giấu mẹ bất cứ việc gì cả’. Với mình cái được thứ 2 này là điều đáng mừng nhất.
- Cái được thứ 3 mà mình có thể kể trong bài viết này là về việc học lớp 1 của con. Vì con đã có được thói quen học đúng từ khi tham gia BMyC nên lớp 1 của con khá nhẹ nhàng. Con không nằm trong các trường hợp lớp 1 như nhiều bố mẹ khác gặp phải là ’ngồi học không tập trung, suốt buổi học chỉ xin đi uống nước và đi vệ sinh’…Với con việc học đã là thói quen rồi, mẹ không cần nhắc nhở nhiều.
Ngoài ra, con học tiếng Anh nên tự nhiên đọc tiếng Việt rất trôi chảy mà không cần đánh vần. Việc này thì nhiều mẹ học cùng con trong Group cũng đã nói rồi.
Con rất tự tin và lạc quan. Đối với những cái con đã biết con không ngại thể hiện, còn cái gì chưa biết thì con sẽ nói: ’không sao mẹ nhỉ, từ từ rồi em sẽ biết thôi.’
- Cái được thứ 4 là cả mẹ và con đều có thêm thật nhiều người bạn tốt. Vào Group, mình được gặp những người mẹ cùng chí hướng. Từ chỗ tâm sự về quá trình học cùng con, chia sẻ những khó khăn, cho nhau tài liệu tham khảo, đến chỗ thân thiết, tâm sự mọi chuyện trong cuộc sống. Nói chuyện với nhau mà không cần đề phòng, không lo ngại xấu hổ.
Còn con, khi con bắt đầu thích nói tiếng Anh, mình tìm cho con những người bạn cùng học để các con nói chuyện với nhau. Từ những buổi zoom ngại ngùng ban đầu thì bây giờ con có những người bạn thường xuyên chém gió. Có những anh chị lớn, cũng có bạn cùng tuổi. Nhờ việc kết bạn và nói chuyện với nhiều người khác nhau nên giờ con rất dễ kết bạn, và khả năng tiếng Anh của con cũng ngày càng tốt hơn khi được sử dụng thường xuyên.
Trên đây là những cái được lớn nhất mà mình nhận thấy sau chặng đường đồng hành cùng con học tiếng Anh theo lộ trình của BMyC. Còn bây giờ mình thử điểm xem đã mất những gì khi lỡ tin yêu BMyC nhé.
Mình đã suy nghĩ xem bản thân mất đi những gì khi tham gia BMyC, nhưng thực sự không nghĩ ra được gì cả.
Có lẽ mất thời gian vui chơi, la cà cùng bạn bè. Không có thời gian soi chuyện của người khác. Những cái này nên tính là mất hay được các bạn nhỉ?
Cảm ơn chia sẻ của mom nhé