Chào cả nhà, mình là Lưu Hải( fb: Hải Lưu), mình sinh năm 1990, mình là kế toán, hiện tại mình sống ở Hà Nội. Hôm nay mình sẽ kể cho mọi người nghe câu chuyện của mình…
Nội dung chính
1. Dở dang giấc mơ chinh phục ngoại ngữ.
Mình sinh ra và lớn lên ở vùng quê lúa Thái Bình. Mười hai năm học tiếng Anh từ nhỏ đến lớn, có lẽ mình cũng như bao người khác, không hiểu và cũng không thích. Học trước rồi quên sau, mình thấy sợ mỗi khi đến giờ học tiếng Anh. Mình từng suy nghĩ, liệu có khi nào Tiếng Anh có thể đánh vần như tiếng Việt mà không cần thầy cô đọc giúp, nhìn từng từ mình có thể tự đọc được không.
Thật may mắn, khi là sinh viên mình bắt đầu học tiếng Nga. Cô dạy đọc phiên âm, cô dạy đến đâu mình ngấm đến đó. Mình bắt đầu hiểu được tiếng Anh cũng thế, chỉ là do ở quê mình các thầy các cô chưa dạy đọc phiên âm mà thôi.
Ngày sinh viên mình biết đến phương pháp học CRAZY ENGLISH của ông Lý Dương người Trung Quốc (đến bây giờ mình thấy phương pháp của BMyC cũng có điểm giống). Mình áp dụng thấy có phần hiệu quả, nhưng lộ trình học không rõ ràng nên mình đành bỏ cuộc sớm. Cho đến lúc ra trường, công việc của mình không liên quan nhiều đến ngoại ngữ.
Vậy là giấc mơ trinh phục ngoại ngữ của mình đành dở dang.
2. Quyết tâm đồng hành cùng con học tiếng Anh.
2.1 Trăn trở tìm hướng đi để dạy con mà con có thể phát âm chuẩn chỉnh.
Khi mình lập gia đình, mình thường đọc sách về cách dạy trẻ. Vô tình mình biết đến cuốn “GIỎI TIẾNG ANH KHÔNG TỐN MẤY ĐỒNG”- Phương Đặng. Có lẽ đây là cuốn sách khơi nguồn cảm hứng đầu tiên để mình bắt đầu nói tiếng Anh với con. Khi con 8,9 tháng tuổi mình đã thử áp dụng các câu hỏi “Where is your hand? Where is your head?…” Con phản ứng như tiếng Việt luôn nên làm mình rất thích thú.
Nhưng việc áp dụng như vậy chẳng được bao lâu vì mọi người xung quanh bảo mình nói tiếng Anh có chuẩn đâu mà dạy con. Mình cũng hơi lo ngại, vì sợ con phát âm ảnh hưởng chưa chuẩn của mẹ. Nên việc áp dụng vài câu tiếng anh như thế vào cuộc sống bị ngắt quãng.
Mình băn khoăn trăn trở tìm hướng đi để làm sao vừa yên tâm dạy con mà con có thể phát âm chuẩn chỉnh. Mình có tham gia nhiều group nhưng vẫn mông lung trên con đường giúp con trinh phục ngoại ngữ. Mình đã từng mua app monkey stories, monkey junior… nhưng khai thác không có lộ trình rõ ràng nên không hiệu quả, dễ chán nản và rồi hai mẹ con mình cũng bỏ cuộc sớm.
Cho đến một ngày chồng bảo mình search Group BMyC đi. Mình tìm đến, thấy đúng cái mình tìm kiếm bao lâu nay. Hóa ra chồng mình âm thầm trong group khá lâu, chỉ có điều chờ con đến 4 tuổi, nói tiếng Việt thành thạo bố mới muốn con học tiếng anh. Chồng mình biết đến BMyC là nhờ bạn cũ của anh đưa video con học tiếng Anh lên facebook. Chỉ sau hai, ba ngày mình lướt trong group BMyC, chúng mình đã quyết định đăng ký cho con học. Vì thấy lộ trình, thấy nền tảng, thấy bao nhiêu lo lắng, bao nhiêu trăn trở của mình đến đây đã được giải đáp.
Nhưng động lực để theo BMyC không phải lúc nào cũng giống nhau, không phải lúc nào cũng nhiệt huyết như ban đầu.
Cũng thời gian biết đến BMyC thì mình cũng biết đến group: “Pre-HSC 4.0”, “homeschooling và những người bạn”, “Starters, movers, flyers”… Sau Gift 1 của Speed 1, mình không biết là có Gift 2 . Đến task 17, 18 mình cứ ngỡ là sắp xong Speed 1 rồi, mình cảm thấy lượng kiến thức con nhận được trong 6 tháng học tiếng Anh không nhiều lắm. Mình lo lắng, sốt ruột nên chuẩn bị được bao nhiêu tài liệu mọi người share free, mình lên kế hoạch để dạy con tiếp tục học tiếng Anh. Lượm nhặt được tài liệu Razkid free trong lòng mình phấn khởi lắm, cộng thêm vài cuốn truyện Super easy reading. Task 17, 18 trôi qua chậm chạp trong sự kì vọng mình có thể tiếp tục tự đồng hành cùng con với mớ tài liệu free ấy. Nhưng nếu chỉ là Razkid và Super easy reading thì liệu đến khi nào hai mẹ con mình mới đạt đến kỳ vọng mà mình mong muốn?
Xem thêm:
- Khó khăn khi học tiếng Anh cùng con: hé lộ cách sắp xếp thời gian hiệu quả
- Mẹ không là cô giáo tiếng Anh, vì con mẹ sẵn sàng trở thành người đồng hành tốt nhất
2.2 Nhất định chinh phục hết các khóa học của BMyC.
Thế rồi kết thúc Gift 1, sang Gift 2. Đến Gift 2 có lẽ đúng là điều mà mình mong đợi, giáo trình thay đổi, nhiều điều mới mẻ mà cả hai mẹ con mình đều thấy thú vị hơn, thời lượng học tiếng Anh tăng gấp đôi so với Gift 1. Sau 1 tháng con tiếp cận Gift 2 mình cảm nhận con tiến bộ hơn khá nhiều so với trước. Thật may mắn, một chút nữa thôi là mình mắc sai lầm như trước đây vì tham lam tài liệu free không rõ lộ trình. Học đến Gift 2 rồi thì mình rút ra được kinh nghiệm không nên vội vàng kết luận các tài liệu mà BMyC cung cấp. Và nhất định hai mẹ con mình sẽ quyết tâm chinh phục hết các khóa học của BMyC.
Chúng ta thường có hai kiểu mắc sai lầm, kiểu thứ nhất là chưa tham gia BMyC, và kiểu thứ hai là đã tham gia BMyC nhưng chưa đi hết lộ trình. Hai kiểu sai lầm này giống nhau là do tham lam với mớ tài liệu free và hỗn độn mà lại không có chuyên môn để sắp xếp chúng theo lộ trình rõ ràng, để rồi vừa mất thời gian mà không hiệu quả.
Theo chương trình học của BMyC đến nay được 8 tháng, con đã chủ động nói tiếng Anh với mẹ những câu cơ bản. Mẹ có thể cho con xem TV với các chương trình thiếu nhi tiếng Anh. Trước khi chưa biết đến BMyC mẹ mở TV ra thì con luôn muốn lựa chọn chương trình tiếng Việt. Mỗi lần lên cơ quan mẹ, con lại mang theo một vài cuốn truyện để đọc. Các bác đồng nghiệp của mẹ khen con có năng khiếu học ngoại ngữ. Nhưng mình nghĩ, đến với BMyC thì dù có năng khiếu hay không các cháu đều có thể đọc truyện và nói hay được như vậy.
Hai mẹ con bé Lưu Kim Thu( 2017) cùng nhau học bài.
Tại sao mọi người nghĩ học ngoại ngữ cần có năng khiếu nhỉ? Vậy những em nhỏ mắc bệnh down, các bệnh khuyết tật về trí tuệ… thì vì lý do gì các em vẫn có thể học được ít nhất là một ngôn ngữ. Bởi vì việc hình thành nên một ngôn ngữ là do chúng ta tiếp xúc thường xuyên, việc lặp đi lặp lại quá nhiều trở thành phản xạ trong mỗi người. Vậy nên việc học tiếng Anh cũng thế, muốn nó trở thành một ngôn ngữ như tiếng mẹ đẻ thì phải áp dụng thường xuyên, liên tục, phải tạo môi trường sử dụng nó như tiếng mẹ đẻ thì sớm muộn gì bạn cũng gặt hái được kết quả mà bạn mong muốn.
Bạn nhìn thấy con của người khác tiến bộ, con nhà người ta giỏi giang, bạn cũng khao khát mong muốn con nhà mình như thế. Nhưng bạn bắt đầu từ đâu, như thế nào thì ít nhất bạn cũng phải có lộ trình rõ ràng và sự quyết tâm, kiên trì với lộ trình đó.
“Kì thực trên mặt đất vốn làm gì có đường, người ta đi mãi thành đường thôi” hai mẹ con mình sẽ kiên trì cố gắng mỗi ngày, đi nhiều đi mãi thì thành đường mà thôi. Không chỉ con đường trinh phục ngôn ngữ mà tất cả cách lĩnh vực phát triển khác, mình tin là như thế!
Có thể bạn tìm hiểu thêm: